Chia Sẻ Tâm Hồn Và Quà Tặng Cuộc Sống 05 - hocviensong

Latest

Ad Section

BANNER 728X90

Thứ Ba, 20 tháng 7, 2010

Chia Sẻ Tâm Hồn Và Quà Tặng Cuộc Sống 05

Điều nên làm ngay!

Trong một khóa học chuyên tu ngành tâm lý học, vị giáo sư ra đề bài về nhà: "Trong vòng một tuần, anh chị hãy đến gặp người mà mình quan tâm và nói với họ rằng anh chị yêu mến họ. Đó phải là người mà trước đây, hoặc đã lâu anh chị không nói những lời như vậy."
Đề bài xem ra đơn giản. Thế nhưng, hầu hết cánh đàn ông trong lớp đều đã trên 30 tuổi và cảm thấy vô cùng khó khăn khi thực hiện đề bài này vì họ hiếm khi thể hiện tình cảm của mình với một ai đó.
Đầu giờ học tuần sau, vị giáo sư hỏi có ai muốn kể lại cho cả lớp nghe câu chuyện của mình hay không. Dường như ông chờ đợi một phụ nữ xung phong trả lời. Thế nhưng, một cánh tay nam giới đã giơ lên. Anh ta trông có vẻ xúc động lắm:
“Cách đây 5 năm, giữa tôi và bố có một bất đồng sâu sắc, và từ đó đến nay vẫn chưa giải quyết được. Tôi tránh gặp mặt ông ngoại trừ những trường hợp chẳng đặng đừng khi phải họp mặt gia đình. Nhưng ngay cả những lúc ấy, chúng tôi cũng hầu như không nói với nhau một lời nào. Vì vậy, tôi đã tự thuyết phục bản thân đến để xin lỗi và nói với bố tôi rằng tôi yêu ông ấy.
Quyết định ấy dường như đã làm giảm đi phần nào áp lực nặng nề trong lòng tôi. Đêm hôm đó, tôi hầu như chẳng chợp mắt được. Ngày hôm sau, tôi đến nhà bố mẹ và bấm chuông, lòng thầm mong bố sẽ mở cửa cho tôi. Tôi lo sợ rằng nếu mẹ mở cửa thì dự định của tôi sẽ không thành, tôi sẽ bày tỏ với mẹ thay vì với bố. Nhưng may quá, bố tôi đã ra mở cửa.
Tôi bước vào và nói: ‘Con không làm mất thời gian của bố đâu, con đến chỉ để nói với bố rằng bố hãy tha lỗi cho con và con yêu bố’.
Có một sự chuyển biến trên khuôn mặt bố tôi. Gương mặt ông dãn ra, những nếp nhăn dường như biến mất và ông bắt đầu khóc. Ông bước đến, ôm chầm lấy tôi và nói: ‘Bố cũng yêu con, con trai ạ. Nhưng bố chưa biết làm thế nào để có thể nói với con điều đó.’
Đó là thời khắc quý báu nhất trong đời tôi. Hai ngày sau, bố tôi đột ngột bị một cơn đau tim và vẫn còn nằm trong bệnh viện cho đến bây giờ. Nếu như tôi trì hoãn bộc lộ với bố, có lẽ tôi không bao giờ còn có cơ hội nào nữa.”
- Dennis E. Mannering
Không một ai có được niềm vui thực sự, trừ khi người ấy được sống trong tình yêu thương.
- St. Thomas Aquinas
Bạn hãy dành thời gian cho những người xung quanh mình - cho dù chỉ là để làm một việc nhỏ nhoi.
- Albert Schweitzer
Do it now!
In a crash course in psychology, the professor gave the assignment to the students: "Within a week, you go to someone you love, and tell them that you love them. They are people that you have never or rarely told such words."
The assignment looked easy. However, almost the men of the course, who were over 30 years old, found it difficult  to carry out because rarely had they expressed their feelings to someone else.
At the beginning of the next class, the professor asked his students to retell their stories. It seemed that he waited for a woman, but an arm of a man raised. He looked so touched. He began his story:
“Five years ago, my father and I had a vicious disagreement and never really resolved it. We avoided seeing each other unless we absolutely had to at family gatherings. Even those times, we hardly spoke. So by the time I got home, I had convinced myself I was going to tell my father I loved him.
Just making that decision seemed to lift a heavy load off my chest. During that night, I hardly slept. Next day, I was at my parents' house ringing the doorbell, praying that Dad would answer the door. I was afraid if Mom answered, I would chicken out and tell her instead. But as luck would have it, Dad did answer the door.
‘I didn't waste any time’ - I took one step in the door and said, ‘Dad, I just came over to tell you that please forgive me and I love you.’
It was as if a transformation came over my dad. Before my eyes his face softened, the wrinkles seemed to disappear and he began to cry. He reached out and hugged me and said, ‘I love you too, son, but I've never been able to say it.’
But that's not even my point. Two days after that visit, my dad had a sudden heart attack and now is still in the hospital. If I am still hesitating about talking to my father, I may not have no chance to do so.”
- Dennis E. Mannering
No man truly has joy unless he lives in love.
- St. Thomas Aquinas
You must give time to your fellow men - even if it's a little thing.
- Albert Schweitzer
Patty Hansen
Nguồn: Condensed Chicken soup for the Soul - Chia sẻ tâm hồn và quà tặng cuộc cuộc sống - First News và NXB Tổng hợp phối hợp ấn hành

Cậu bé biết chia sẻ nhiều nhất

Nhà văn Leo Buscaglia, đồng thời là nhà diễn thuyết, có lần đã kể lại cuộc thi mà ông được mời làm giám khảo. Mục đích của cuộc thi là tìm xem đứa trẻ nào biết quan tâm đến người khác nhiều nhất. Người đoạt giải là một cậu bé mới bốn tuổi.
Gần nhà cậu bé có ông cụ vừa mới mất đi người vợ thân thương của mình. Khi nhìn thấy ông cụ đau buồn như thế, cậu bé đã vào nhà, leo vào lòng ông cụ, và ngồi yên như vậy. Khi mẹ cậu bé hỏi cậu đã nói gì với ông, cậu bé trả lời: "Con chẳng nói gì cả, con chỉ giúp cho ông khóc được thôi."
Ellen Kreidman
Tình yêu thương là tất cả. Đó là chìa khóa để bước vào cuộc sống và sức mạnh của tình yêu thương sẽ làm lay động cả thế giới.
- Ralph Waldo Trine
The most caring child
Author and lecturer Leo Buscaglia once talked about a contest he was asked to judge. The purpose of the contest was to find the most caring child. The winner was a four-year-old child whose next-door neighbor was an elderly gentleman who had recently lost his dear wife. Upon seeing the man cry, the little boy went into the old gentleman's yard, climbed onto his lap, and just sat there. When his mother asked him what he had said to the neighbor, the little boy said, "Nothing, I just helped him cry."
- Ellen Kreidman
Love is everything. It is the key to life, and its influences are those that move the world.
- Ralph Waldo Trine
You must give time to your fellow men - even if it's a little thing.
- Albert Schweitzer
Nguồn: Condensed Chicken soup for the Soul - Chia sẻ tâm hồn và quà tặng cuộc cuộc sống - First News và NXB Tổng hợp phối hợp ấn hành

Tình thương trong đôi mắt

Câu chuyện xảy ra cách đây nhiều năm vào một buổi tối trời giá lạnh tại miền Bắc Virginia. Bộ râu của ông lão đã đông cứng lại bởi sương giá trong khi chờ đợi để được đi nhờ qua con sông chảy xiết trước mặt. Sự chờ đợi dường như là vô tận. Cả người ông lão đã tê cứng và lạnh cóng vì những cơn gió bắc giá buốt.
Chợt ông lão nghe tiếng vó ngựa gõ từ xa vọng lại đều đặn, mỗi lúc một gần trên con đường đã đóng băng. Thoáng chút lo âu, ông đưa mắt nhìn những kỵ sĩ rạp người trên lưng ngựa đang rẽ qua khúc quanh. Ông thẫn thờ nhìn người kỵ sĩ thứ nhất lướt qua trước mắt mình. Người kỵ sĩ thứ hai lướt qua, và rồi lại thêm một người nữa. Khi đoàn kỵ sĩ lướt qua gần hết thì ông lão đã gần như là một bức tượng tuyết. Khi người cuối cùng đến gần, ông lão nhìn vào mắt anh ta và nói: "Anh có thể cho tôi đi nhờ qua con sông trước mặt được không? Dường như chẳng có một con đường nào mà một người đi bộ như tôi có thể qua được cả!"
Ghìm cương ngựa lại, người kỵ sĩ đáp: "Tất nhiên rồi. ông hãy lên đây!". Trông thấy ông lão đã gần như không thể nhấc nổi thân người gần như đông cứng của mình, anh bước xuống ngựa và giúp ông trèo lên yên. Rồi người kỵ sĩ không chỉ đưa ông qua sông, mà còn đưa đến tận nhà ông cách đó chỉ vài dặm đường.
Khi cả hai gần đến căn nhà nhỏ nhưng ấm cúng của ông lão, người kỵ sĩ tò mò hỏi: "Tôi thấy ông đã để rất nhiều kỵ sĩ khác đi qua mà không hỏi đi nhờ. Tôi thắc mắc không hiểu tại sao trong một đêm đông giá lạnh như thế này, ông lại chờ đợi đến người cuối cùng mới xin đi nhờ qua sông? Nếu tôi từ chối và để ông lại đó thì ông biết làm thế nào?"
Ông lão từ từ bước xuống ngựa, nhìn thẳng vào mắt chàng kỵ sĩ và trả lời: "Ta sống ở vùng này đã lâu, và ta nghĩ rằng ta cũng đã có thể hiểu được người khác chút nào đó". Ông lão  nói tiếp: "Khi ta nhìn vào mắt những chàng kỵ sĩ khác, ta thấy họ không có chút quan tâm nào đến hoàn cảnh của ta cả. Thật vô ích khi đề nghị họ giúp đỡ. Nhưng khi nhìn vào mắt anh, ta thấy được sự tốt bụng và lòng nhân hậu hiển hiện rất rõ. Ngay lúc ấy ta biết rằng chính tâm hồn cao quý của anh mới có thể sẵn sàng giúp đỡ ta trong lúc khó khăn mà thôi."
Những lời nói chân tình của ông lão khiến người kỵ sĩ xúc động sâu sắc. "Tôi thật lòng cảm ơn vì những gì ông vừa nói", anh nói với ông lão.  "Tôi mong là mình sẽ không bao giờ vì quá bận rộn với công việc đến nỗi từ chối giúp đỡ người khác trong lúc khó khăn bằng lòng nhân ái và trắc ẩn của mình."
Với những lời nói ấy, Thomas Jefferson quay ngựa đi và bắt đầu con đường đi đến Nhà Trắng của mình.
- Khuyết danh
Theo The Sower's Seeds của Brian Cavanaugh
Chân giá trị và sự khiêm nhường là những viên đá nền cho lòng trắc ẩn.
- Theodore Isaac Rubin
Compassion is in the eyes
It was a bitter, cold evening in Northern Virginia many years ago. The old man's beard was glazed by winter's frost while he waited for a ride across the swift - flowing river. The wait seemed endless. His body became numb and stiff from the frigid north wind.
He heard the faint, steady rhythm of approaching hooves galloping along the frozen path. Anxiously, he watched as several horsemen rounded the bend. He let the first one pass by without an effort to get his attention. Then another passed by, and another. Finally, the last rider neared the spot where the old man sat like a snow statue. As this one drew near, the old man caught the rider's eye and said, "Sir, would you mind giving an old man a ride to the other side? There doesn't appear to be a passageway by foot."
Reigning his horse, the rider replied, "Sure thing. Hop aboard." Seeing the old man was unable to lift his half-frozen body from the ground, the horseman dismounted and helped the old man onto the horse. The horseman took the old man not just across the river, but to his destination, which was just a few miles away.
As they neared the tiny but cozy cottage, the horseman's curiosity caused him to inquire, "Sir, I notice that you let several other riders pass by without making an effort to secure a ride. I'm curious why, on such a bitter winter night, you would wait and ask the last rider. What if I had refused and left you there?"
The old man lowered himself slowly down from the horse, looked the rider straight in the eyes, and replied, "I've been around these here parts for some time. I reckon I know people pretty good." The old-timer continued, "I looked into the eyes of the other riders and
immediately saw there was no concern for my situation. It would have been useless even to ask them for a ride. But when I looked into your eyes, kindness and compassion were evident. I knew, then and there, that your gentle spirit would welcome the opportunity to give me assistance in my time of need."
Those heartwarming comments touched the horseman deeply. "I'm most grateful for what you have said," he told the old man. "May I never get too busy in my own affairs that I fail to respond to the needs of others with kindness and compassion."
With that, Thomas Jefferson turned his horse around and made his way back to the White House.
- Anonymous
From Brian Cavanaugh's The Sower's Seeds
Dignity and humility are the cornerstones of compassion.
- Theodore Isaac Rubin
 Albert Schweitzer
Nguồn: Condensed Chicken soup for the Soul - Chia sẻ tâm hồn và quà tặng cuộc cuộc sống - First News và NXB Tổng hợp phối hợp ấn hành

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét