NHẬN THỨC VỀ CUỘC SỐNG
Có bao giờ bạn tự hỏi : « Điều gì định hướng cho tôi trong cuộc sống?», «Tôi mất thời gian suy nghĩ về điều gì ? », « Ai hay điều gì thường xâm chiếm tư tưởng tôi ? ». Đó chính là nhận thức của bạn trong cuộc sống.Điều quan trọng nhất với bạn chính là quan điểm sống của bạn,cặp kính nhìn đời của bạn,hay như tôi thích gọi : là trọng tâm cuộc đời của bạn. Vậy thường thì tuổi mưói lớn đặt trọng tâm cuộc đời vào đâu ? Thường thì vào bạn bè,cah mẹ,vật chất,thể thao,sở thích, người yêu, thần tượng, kẻ thù, bản thân,công việc... Mỗi thứ đều có 1 ưu điểm nhưng tất cả đều chưa đầu đủ dưới những khía cạnh khác nhau. Hãy cùng nhau xem xét xem ta nên đặt trọng tâm vào đâu nhé .
Đặt trọng tâm vào bạn bè.
Không có gì tốt hơn là có 1 nhóm bạn tốt, và không có gì tệ hơn việc bị bạn bè xa lánh.Bạn bè là quan trọng nhưng không nên đặt trọng tâm vào đó . Vì soa ? Vì họ hay thay đổi. Cũng có khi họ nói xấu sau lưng bạn hoặc có 1 tình bạn mới và bỏ quên bạn. Hơn nữa, nếu bạn cố thay đổi bản thân để hợp với các bạn , để được kết bạn thì bạn đã tự làm tổn hại đến những phẩm chất của chính mình.
Bạn có tin không ? 1 ngày nào đó, bạn hữu không còn là điều lớn nhất trong đời bạn .Hồi ở trường Trung học, tôi có 1 nhóm bạn tuyệt vời. Chúng tôi cùng nhau làm mọi thứ, đi bơi trong những con kênh cấm, dự những buổi tiệc sinh nhật,cùng hẹn hò với bạn gái... Tôi yêu mến họ. Tôi đã nghĩ chúng tôi sẽ là bạn của nhau mãi mãi. Tuy nhiên,sau khi tốt nghiệp và chia tay, tôi ngạc nhiên khi nhận ra chúng tôi rất hiếm khi gặp nhau. Chúng tôi sống cách biệt nhau, và những mối quan hệ mới,công việc làm ăn , gia đình chiếm hầu hết thời gian của chúng tôi.Khi còn ở tuổi thiếu niên, tôi không bao giờ hiểu được điều này.
Hãy kết bạn càng nhiều càng tốt, nhưng đừng lấy họ làm nền tảng của đời bạn .Đó là 1 nền móng không vững chắc.
Đặt trọng tâm vào vật chất.
Đôi khi chúng ta nhìn đời qua cặp kính của cải hay vật chất : mình phải có chiếc xe đẹp nhất, bộ đồ hiệu, máy hát hiện đại nhất, va fnh` thứ nữa mà chúng ta cho rằng có thể đem lại hạnh phúc. Vật chất còn núp dưới hình thức danh vọng hay sự thành đạt : như chức lớp trưởng ,đóng vai chính trong 1 vở kịch, uỷ viên hội sinh viên...
Không có gì sai trái nếu chúng ta đạt được thành quả và hưởng thụ nó, nhưng đừng bao giờ đặt trọng tâm cuộc sống vào vật chất. Về lâu dài, giá trị vật chất sẽ mất đi. Tôi đã từng đọc được 1 câu rất hay : « Nếu như tôi có những gì giúp khẳng định tôi là ai, vậy khi những thứ đó mất đi, thì tôi là ai ? ».
Đặt trọng tâm vào bạn trai hay bạn gái.
Đây là cái bẫy dễ mắc nhất. Khi bạn đặt trọng tâm vào ai đó, bạn sẽ mất đi vẻ hấp dẫn của riêng bạn . Trước hết, nếu bạn đặt trọng tâm vào « người ta » thì bạn sẽ không còn là mục tiêu có sức cúôn hút nữa. 2 bạn sẽ mau chóng trở nên ngột ngạt vì bạn bị toàn bộ cuộc sống tình cảm của người ấy bao vây.
Hãy quan sát 2 người sau : Tasha và Brady. Brady đặt Tasha làm trọng tâm cuộc đời mình, và bạn sẽ thấy sự bất ổn, mất độc lập của cuộc đời Brady như sau :
Mỗi khi Tasha Đưa ra 1 lời chỉ trích...thì Brady cảm thấy « Ngày hôm nay của mình tiêu tan rồi » .
Mỗi khi Tasha Đùa với bạn thân của Brady...thì Brady cảm thấy « Mình đã bị lừa dối. Mình ghét thằng bạn mình quá ».
Mỗi khi Tasha Đi chơi với người khác...thì Brady cảm thấy « Cuộc đời mình thế là hết.Tasha không thích mình nữa ».
Khi lần đầu tiên tôi hẹn hò với vợ tôi bây giờ, bạn biết phản ứng của nàng ra sao không ? Nàng từ chối với 1 nụ cười, nhưng không hề cáo lỗi. Nhưng chính điều đó đã hấp dẫn tôi .Nàng chính là nàng và có sức thu hút từ bên trong tính cách độc lập của mình.Hãy tin tôi đi,bạn sẽ trở nên quyến rũ hơn nếu không đặt trọng tâm vào người mình thích. Đặt trọng tâm vào người khác không bày tỏ được bạn yêu họ, chỉ đơn giản là bạn phụ thuộc họ.
Hãy có thêm nhiều bạn trai,bạn gái nếu bạn thích, nhưng đừng bị ám ảnh hay phụ thuộc vào họ, bởi vì những mối quan hệ như vậy thường mong manh như 1 thứ đồ dễ vỡ ( mặc dù cũng có những ngoại lệ ).
Đặt trọng tâm vào học tập.
Ở tuổi mới lớn,việc đặt trọng tâm vào học tập rất phổ biến. Lisa đã hối hận vì đặt trọng tâm vào họp tập trong 1 thời gian dài :
Tôi có nhiều tham vọng và múôn trở thành bác sĩ giải phẫu thần kinh. Từ khi còn học lớp 7 tôi đã siêng năng như 1 sinh viên ĐH : Thức dậy vào 6h sáng và đi ngủ vào lúc 2h sáng chỉ để học ! Bố mẹ cũng cố làm tôi thư giãn, nhưng tôi kỳ vọng ở chính bản thân mình. Giờ đây, tôi nhận ra tôi có thể đạt được điều đó mà không cầm pảhi cố gắng tới mức như vậy, và lẽ ra tôi đã có những phút giây vui vẻ hơn, và không bị đánh rơi cả tuổi trẻ của mình.
Việc học hành rất cần thiết cho tương lai của chúng ta và phải là ưu tiên hàng đầu. Nhưng chúng ta nên cẩn thận,đừng để cho những danh hiệu kia chi phối hoàn toàn cuộc sống của chúng ta. Những thiếu niên lấy trường học làm trung tâm thường bị ám ảnh bởi việc đạt thứ hàng cao đến nỗi họ quên rằng mục đích thực sự của việc học là hiểu biết. Như hàng ngàn người đã làm được , bạn có thể học rất xuất sắc nhưng vẫn duy trì được sự cân bằng khoẻ khoắn trong đời sống.
Hãy nhớ rằng giá trị của chúng ta không phải được tính bằng tổng số điểm trung bình của chúng ta.
Đặt trọng tâm vào bố mẹ.
Bố mẹ có thể là nguồn thương yêu và định hướng tốt của bạn . Bạn nên kính trọng và tin yêu bố mẹ, nhưng việc đặt trọng tâm vào bố mẹ và sống chỉ để làm vui lòng các bậc phụ mẫu hơn là sống vì mình chưa chắc đã hay lắm đâu. Hãy xem những gì đã xảy ra với 1 bạn gái tên Laura ở Louisiana :
Tôi học hành rất siêng năng và cả học kỳ và kết quả cuối cùng thật mỹ mãn : 6 điểm 10 và 1 điểm 8. Thế nhưng khi tôi đem sổ liên lạc về nhà thì bố mẹ tôi lại thất vọng : Tại sao không phải là 7 điểm 10. Tôi múôn oà khóc ngay lập tức, bố mẹ muốn gì ở tôi ? Sau đí, khi tôi lớn lên, mỗi quyết định của tôi đều có sự hiện diện của câu hỏi : bố mẹ múôn tôi làm gì ? Họ có hãnh diện về tôi không ? Bố mẹ có thương tôi không ? ĐIều đó ám ảnh tôi đến nỗi tôi mất cả tự chủ. Tôi cảm thấy mình bất tài vô dụng. Đột nhiên tôi khám phá ra, bố mẹ cũng không tán thành như vậy, nếu tôi cứ tiếp tục thế tôi sẽ đánh mất chính mình. Vì vậy tôi bắt đầu sống cuộc sống của riêng mình theo những nguyên tắc của bản thân. Cúôi cùng tôi đã có sự tự tin, làm cho những người xung quanh nhìn tôi bằng cặp mắt khác đi, theo đúng con người thật của tôi . Bố mẹ tôi tỏ ra yêu quý tôi hơn. Tôi vẫn quan tâm đến suy nghĩ và ý múôn của bố mẹ và vẫn bị ảnh hưởng bởi những ý kiến của các cụ, nhưng tôi đã tự chịu trách nhiệm về đời mình, và tôi luôn cố gắng làm bản thân vừa lòng trước khi làm vừa lòng người khác.
Có bao giờ bạn tự hỏi : « Điều gì định hướng cho tôi trong cuộc sống?», «Tôi mất thời gian suy nghĩ về điều gì ? », « Ai hay điều gì thường xâm chiếm tư tưởng tôi ? ». Đó chính là nhận thức của bạn trong cuộc sống.Điều quan trọng nhất với bạn chính là quan điểm sống của bạn,cặp kính nhìn đời của bạn,hay như tôi thích gọi : là trọng tâm cuộc đời của bạn. Vậy thường thì tuổi mưói lớn đặt trọng tâm cuộc đời vào đâu ? Thường thì vào bạn bè,cah mẹ,vật chất,thể thao,sở thích, người yêu, thần tượng, kẻ thù, bản thân,công việc... Mỗi thứ đều có 1 ưu điểm nhưng tất cả đều chưa đầu đủ dưới những khía cạnh khác nhau. Hãy cùng nhau xem xét xem ta nên đặt trọng tâm vào đâu nhé .
Đặt trọng tâm vào bạn bè.
Không có gì tốt hơn là có 1 nhóm bạn tốt, và không có gì tệ hơn việc bị bạn bè xa lánh.Bạn bè là quan trọng nhưng không nên đặt trọng tâm vào đó . Vì soa ? Vì họ hay thay đổi. Cũng có khi họ nói xấu sau lưng bạn hoặc có 1 tình bạn mới và bỏ quên bạn. Hơn nữa, nếu bạn cố thay đổi bản thân để hợp với các bạn , để được kết bạn thì bạn đã tự làm tổn hại đến những phẩm chất của chính mình.
Bạn có tin không ? 1 ngày nào đó, bạn hữu không còn là điều lớn nhất trong đời bạn .Hồi ở trường Trung học, tôi có 1 nhóm bạn tuyệt vời. Chúng tôi cùng nhau làm mọi thứ, đi bơi trong những con kênh cấm, dự những buổi tiệc sinh nhật,cùng hẹn hò với bạn gái... Tôi yêu mến họ. Tôi đã nghĩ chúng tôi sẽ là bạn của nhau mãi mãi. Tuy nhiên,sau khi tốt nghiệp và chia tay, tôi ngạc nhiên khi nhận ra chúng tôi rất hiếm khi gặp nhau. Chúng tôi sống cách biệt nhau, và những mối quan hệ mới,công việc làm ăn , gia đình chiếm hầu hết thời gian của chúng tôi.Khi còn ở tuổi thiếu niên, tôi không bao giờ hiểu được điều này.
Hãy kết bạn càng nhiều càng tốt, nhưng đừng lấy họ làm nền tảng của đời bạn .Đó là 1 nền móng không vững chắc.
Đặt trọng tâm vào vật chất.
Đôi khi chúng ta nhìn đời qua cặp kính của cải hay vật chất : mình phải có chiếc xe đẹp nhất, bộ đồ hiệu, máy hát hiện đại nhất, va fnh` thứ nữa mà chúng ta cho rằng có thể đem lại hạnh phúc. Vật chất còn núp dưới hình thức danh vọng hay sự thành đạt : như chức lớp trưởng ,đóng vai chính trong 1 vở kịch, uỷ viên hội sinh viên...
Không có gì sai trái nếu chúng ta đạt được thành quả và hưởng thụ nó, nhưng đừng bao giờ đặt trọng tâm cuộc sống vào vật chất. Về lâu dài, giá trị vật chất sẽ mất đi. Tôi đã từng đọc được 1 câu rất hay : « Nếu như tôi có những gì giúp khẳng định tôi là ai, vậy khi những thứ đó mất đi, thì tôi là ai ? ».
Đặt trọng tâm vào bạn trai hay bạn gái.
Đây là cái bẫy dễ mắc nhất. Khi bạn đặt trọng tâm vào ai đó, bạn sẽ mất đi vẻ hấp dẫn của riêng bạn . Trước hết, nếu bạn đặt trọng tâm vào « người ta » thì bạn sẽ không còn là mục tiêu có sức cúôn hút nữa. 2 bạn sẽ mau chóng trở nên ngột ngạt vì bạn bị toàn bộ cuộc sống tình cảm của người ấy bao vây.
Hãy quan sát 2 người sau : Tasha và Brady. Brady đặt Tasha làm trọng tâm cuộc đời mình, và bạn sẽ thấy sự bất ổn, mất độc lập của cuộc đời Brady như sau :
Mỗi khi Tasha Đưa ra 1 lời chỉ trích...thì Brady cảm thấy « Ngày hôm nay của mình tiêu tan rồi » .
Mỗi khi Tasha Đùa với bạn thân của Brady...thì Brady cảm thấy « Mình đã bị lừa dối. Mình ghét thằng bạn mình quá ».
Mỗi khi Tasha Đi chơi với người khác...thì Brady cảm thấy « Cuộc đời mình thế là hết.Tasha không thích mình nữa ».
Khi lần đầu tiên tôi hẹn hò với vợ tôi bây giờ, bạn biết phản ứng của nàng ra sao không ? Nàng từ chối với 1 nụ cười, nhưng không hề cáo lỗi. Nhưng chính điều đó đã hấp dẫn tôi .Nàng chính là nàng và có sức thu hút từ bên trong tính cách độc lập của mình.Hãy tin tôi đi,bạn sẽ trở nên quyến rũ hơn nếu không đặt trọng tâm vào người mình thích. Đặt trọng tâm vào người khác không bày tỏ được bạn yêu họ, chỉ đơn giản là bạn phụ thuộc họ.
Hãy có thêm nhiều bạn trai,bạn gái nếu bạn thích, nhưng đừng bị ám ảnh hay phụ thuộc vào họ, bởi vì những mối quan hệ như vậy thường mong manh như 1 thứ đồ dễ vỡ ( mặc dù cũng có những ngoại lệ ).
Đặt trọng tâm vào học tập.
Ở tuổi mới lớn,việc đặt trọng tâm vào học tập rất phổ biến. Lisa đã hối hận vì đặt trọng tâm vào họp tập trong 1 thời gian dài :
Tôi có nhiều tham vọng và múôn trở thành bác sĩ giải phẫu thần kinh. Từ khi còn học lớp 7 tôi đã siêng năng như 1 sinh viên ĐH : Thức dậy vào 6h sáng và đi ngủ vào lúc 2h sáng chỉ để học ! Bố mẹ cũng cố làm tôi thư giãn, nhưng tôi kỳ vọng ở chính bản thân mình. Giờ đây, tôi nhận ra tôi có thể đạt được điều đó mà không cầm pảhi cố gắng tới mức như vậy, và lẽ ra tôi đã có những phút giây vui vẻ hơn, và không bị đánh rơi cả tuổi trẻ của mình.
Việc học hành rất cần thiết cho tương lai của chúng ta và phải là ưu tiên hàng đầu. Nhưng chúng ta nên cẩn thận,đừng để cho những danh hiệu kia chi phối hoàn toàn cuộc sống của chúng ta. Những thiếu niên lấy trường học làm trung tâm thường bị ám ảnh bởi việc đạt thứ hàng cao đến nỗi họ quên rằng mục đích thực sự của việc học là hiểu biết. Như hàng ngàn người đã làm được , bạn có thể học rất xuất sắc nhưng vẫn duy trì được sự cân bằng khoẻ khoắn trong đời sống.
Hãy nhớ rằng giá trị của chúng ta không phải được tính bằng tổng số điểm trung bình của chúng ta.
Đặt trọng tâm vào bố mẹ.
Bố mẹ có thể là nguồn thương yêu và định hướng tốt của bạn . Bạn nên kính trọng và tin yêu bố mẹ, nhưng việc đặt trọng tâm vào bố mẹ và sống chỉ để làm vui lòng các bậc phụ mẫu hơn là sống vì mình chưa chắc đã hay lắm đâu. Hãy xem những gì đã xảy ra với 1 bạn gái tên Laura ở Louisiana :
Tôi học hành rất siêng năng và cả học kỳ và kết quả cuối cùng thật mỹ mãn : 6 điểm 10 và 1 điểm 8. Thế nhưng khi tôi đem sổ liên lạc về nhà thì bố mẹ tôi lại thất vọng : Tại sao không phải là 7 điểm 10. Tôi múôn oà khóc ngay lập tức, bố mẹ muốn gì ở tôi ? Sau đí, khi tôi lớn lên, mỗi quyết định của tôi đều có sự hiện diện của câu hỏi : bố mẹ múôn tôi làm gì ? Họ có hãnh diện về tôi không ? Bố mẹ có thương tôi không ? ĐIều đó ám ảnh tôi đến nỗi tôi mất cả tự chủ. Tôi cảm thấy mình bất tài vô dụng. Đột nhiên tôi khám phá ra, bố mẹ cũng không tán thành như vậy, nếu tôi cứ tiếp tục thế tôi sẽ đánh mất chính mình. Vì vậy tôi bắt đầu sống cuộc sống của riêng mình theo những nguyên tắc của bản thân. Cúôi cùng tôi đã có sự tự tin, làm cho những người xung quanh nhìn tôi bằng cặp mắt khác đi, theo đúng con người thật của tôi . Bố mẹ tôi tỏ ra yêu quý tôi hơn. Tôi vẫn quan tâm đến suy nghĩ và ý múôn của bố mẹ và vẫn bị ảnh hưởng bởi những ý kiến của các cụ, nhưng tôi đã tự chịu trách nhiệm về đời mình, và tôi luôn cố gắng làm bản thân vừa lòng trước khi làm vừa lòng người khác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét